Sau Thời kỳ Xanh và Hồng, Pablo Picasso chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của nghệ thuật điêu khắc, đồ tạo tác và mặt nạ truyền thống châu Phi. Từ năm 1907 đến năm 1909, ông bước vào Thời kỳ ảnh hưởng Châu Phi (còn được gọi là Thời kỳ Negro hay Thời kỳ Đen). Lý do ông chọn Châu Phi làm nguồn cảm hứng của mình là bởi tính Lập thể rõ ràng của nó.
Pablo Picasso và thời kỳ ảnh hưởng tại Châu Phi
Thời kỳ Ảnh hưởng Châu Phi bắt đầu với bức tranh nổi tiếng – Những cô nàng ở Avignon. Tại đây, Picasso đã phác hoạ năm cô gái “bán hoa” trong một nhà thổ tại phố Avignon, Barcelona. Khuôn mặt ba người phụ nữ bên trái được vẽ dựa trên các tác phẩm điêu khắc của Iberia.
Để tránh sự đơn điệu trong bố cục, Picasso đã lấy cảm hứng từ mặt nạ truyền thống của Châu Phi để khắc hoạ khuôn mặt của hai người phụ nữ còn lại. Bằng cách sử dụng các khối hình học, Picasso đã miêu tả cơ thể người phụ nữ một cách sáng tạo và đầy sức gợi.
Đây cũng được cho là ví dụ nổi tiếng nhất của Trường phái lập thể trong hội hoạ, đồng thời cũng là một trong những tác phẩm nổi bật nhất trong thời kỳ Châu phi của Picasso.
Từ năm 1907-1908, Picasso chủ yếu tập trung vào việc tạo ra các bức chân dung trừu tượng về phụ nữ loã thể (đặc biệt là theo nhóm), những cái đầu méo mó và những hình người mơ hồ.
Đến giai đoạn cuối của thời kỳ này, ông bắt đầu áp dụng kỹ thuật mới của mình vào tranh tĩnh vật về trái cây, cảnh các nhà máy, đồng thời kết hợp cảm hứng châu Phi của mình nhiều hơn với Chủ nghĩa lập thể để tạo ra những cảnh quan rực rỡ đầy màu sắc.
Ngoài ra, Picasso cũng mở rộng cách tiếp cận này sang một số tác phẩm điều khắc, nhưng chúng ít phổ biến hơn nhiều so với các bức tranh sơn dầu còn tồn tại đến thời nay.
Nguồn: Pablo Picasso’s fan website, Wikiart